#writing30days Tiếp tục tiến lên, mọi thứ sẽ ổn thôi,

Điều tốt nhất mà bạn có thể làm là cứ tiến lên phía trước, rồi mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn
Đôi khi, trước mắt chúng ta là nghi ngờ. Gần như đứng trong một khu rừng với màn đêm che phủ. bản năng sẽ bắt bạn phải nằm khép một góc, sợ hãi bao trùm lấy bạn. Đầu óc gần như trống rỗng.
bạn đã từng trải qua tình trạng này chưa. Tôi gọi nó là lạc trong khu rừng sợ hãi.

Nhắc về sợ hãi, chúng ta đều biết đây là bản năng của con người. Nó giúp con người tồn tại. Nhưng vào những thế kỷ hiện tại. Con người lại bị một chứng, tạm gọi là sợ hãi quá mức. Đó là khi chúng ta bị nỗi sợ hãi đè nén

Điều tốt nhất mà các bạn có thể làm được lúc này, đó là đứng dậy, và tiến theo con đường bạn thấy trước mắt. Sẽ luôn có một con đường trước mắt bạn nếu bạn tiến lên. Nhưng làm sao để có thể tìm được con đường

Chúng ta phải chấp nhận, sự sợ hãi là bản năng

Sự sợ hãi là chiếc chuông báo động nguy hiểm, Vì vậy, việc của chúng ta là bình tĩnh xem điều gì khiến chúng ta sợ hãi. Đây là một thứ bạn sẽ phải rèn luyện. Như thở sâu khi gặp sợ hãi, cố gắng làm mọi thứ chậm lại, Nhắc mình cần tỉnh tảo.etc  
Có rất nhiều cách để bạn có thể tham khảo.
Điều chúng cần là giải quyết vấn đề gây ra sự sợ hãi kia. Và xem sự báo động đó có thực sự là một điều nguy hiểm không.
Trong quá trình sống, chúng ta tích tụ lại nhiều thứ trong tiềm thức khiến sự sợ hãi nhiều khi đến bất ngờ và không cần thiết. Những lúc này chúng ta cần bình tĩnh xem xét vấn đề. Tớ nhắc lại, điều này cần luyện tập nhưng rất đáng giá. Cần tỉnh táo để nhìn ra con đường phía trước

Luôn có con đường phía trước

Chúng ta thường sợ khi không biết phải đối mặt với cái gì. Những con đường đôi khi bị che mờ bởi sương mù. Vậy phải làm sao?
Chúng ta luôn quên mất là con đường ngay dưới chân chúng ta. Và khi nó bị che mờ, điều chúng ta cần là chậm rãi bước từng bước lần theo con đường dưới chân.
Cuộc sống cũng vậy. Đôi khi chúng ta ngừng lại mà không có cách nào tiến liên. Vậy, điều chúng ta cần là nhìn lại những gì chúng ta đã thực hiện. Lần theo những bước nhỏ tiếp theo để tiến lên. Điều cần thiết là tránh sự hoảng loạng. Sự hoảng loạn sẽ hoàn toàn che phủ con đường đi của chúng ta.
Luôn có con đường phía trước, và mặt trời lên thì sương mù sẽ bay đi thôi. Việc chúng ta cần là giữ cho mình một ý chí, và một hướng đi, một mục tiêu. Và tất cả sẽ từ từ hiện lên.

Điều này rồi sẽ qua

Truyền kể lại rằng:


Một ngày nọ, vua Salomon bỗng muốn làm bẽ mặt Benaiah, một cần thần thân tín của mình. Vua bèn nói với ông: "Benaiah này, ta muốn ông mang về cho ta một chiếc vòng để đeo trong ngày lễ và ta cho ông sáu tháng để tìm chiếc vòng đó".
Benaiah trả lời: "Nếu có một thứ gì đó tồn tại trên đời này, thưa đức vua, tôi sẽ tìm thấy nó và mang về cho ngài, nhưng chắc là chiếc vòng ấy phải có gì đặc biệt?".
Nhà vua đáp: "Nó có những sức mạnh kỳ diệu. Nếu kẻ nào đang vui nhìn vào nó sẽ thấy buồn, và nếu ai đang buồn nhìn vào nó sẽ thấy vui". Vua Salomon biết rằng sẽ không đời nào có một chiếc vòng như thế tồn tại trên thế gian này, nhưng ông muốn cho người cận thần của mình nếm một chút bẽ bàng.
Mùa xuân trôi qua, mùa hạ đến nhưng Benaiah vẫn chưa có một ý tưởng nào để tìm ra một chiếc vòng như thế.
Vào đêm trước ngày lễ, ông quyết định lang thang đến một trong những nơi nghèo nhất của Jerusalem. Ông đi ngang qua một người bán hàng rong đang bày những món hàng trên một tấm bạt tồi tàn. Benaiah dừng chân lại hỏi: "Có bao giờ ông nghe nói về một chiếc vòng kỳ diệu làm cho người hạnh phúc đeo nó quên đi niềm vui sướng và người đau khổ đeo nó quên đi nỗi buồn không?". Người bán hàng lấy từ tấm bạt lên một chiếc vòng giản dị có khắc một dòng chữ. Khi Benaiah đọc dòng chữ trên chiếc vòng đó, khuôn mặt ông rạng ngời một nụ cười.
Đêm đó toàn thành phố hân hoan, tưng bừng đón mùa lễ hội. "Nào, ông bạn của ta - vua Salomon hỏi - ông đã tìm thấy điều ta yêu cầu chưa?". Tất cả cận thần có mặt đều cười lớn và cả chính vua Salomon cũng cười.
Trước sự ngạc nhiên của mọi người, Benaiah đưa chiếc vòng ra và nói: "Nó đây, thưa đức vua". Khi vua Salomon đọc dòng chữ, nụ cười biến mất trên khuôn mặt vua. Trên chiếc vòng đó có khắc dòng chữ: "Điều đó rồi cũng qua đi".
Vào chính giây phút ấy, vua Salomon nhận ra rằng tất thảy những sự khôn ngoan, vương giả và quyền uy của ông đều là phù du, bởi vì một ngày nào đó ông cũng chỉ là cát bụi...
Lúc nào bạn cảm giác mình quá sợ hãi, hay vui mừng quá mức. Chỉ cần nhớ đến câu này "rồi điều đó cũng sẽ qua đi". Nó có thể làm tiêu tan ngay sợ hãi hay giúp chúng ta định hình lại mọi thứ. Thật là một câu nói ma thuật.





Nhận xét

Bài đăng phổ biến