reviewer sách: Khi ta mơ quá lâu

Một cuốn sách, mà khi đọc lại, chúng ta ngẫm ra chính mình trong đó và tự hỏi: "Phải chăng ta đã mơ quá lâu"


Mọi chuyện bắt đầu với cái bàn giấy, nơi nhân vật chính (Kwang Meng, tạm gọi là Quang Minh)
gắn được thiết kế gắn phần đời còn lên với một công viêc: Chỉ ngồi đọc và viết.  Bạn sẽ tự hỏi, à, thì vẫn là câu chuyện cũ mèn. Về một người chán công việc tẻ nhạt rồi vươn lên chứ gì...
Thế thì ngừng một chút, bạn sẽ gặp một câu chuyện hoàn toàn khác. Một thanh niên, 21 tuổi, có nhân sinh quan, và trên hết, anh chàng muốn vượt khỏi thực tại của mình.

Có những lúc, anh ta tìm đến sách, và dường như, dòng đời chừa cho anh một con đường vươn lên. Nhưng rồi, tất cả lại vụt tắt dưới bóng đêm của số phận. Để độc giả tự đặt câu hỏi, phải chăng, tất cả chỉ là một trò chơi số phận vớ vẩn nào đói khi nhân vật chính là một quân cờ.

Không, câu chuyện còn sâu thẳm hơn thế, ta thấy nhân vật chính bỏ mặc số phận mình cho dòng đời.  Đến nỗi, người yêu anh - Lucy - một cô gái làng chơi, xa rời vì bên anh hoàn toàn không có tương lai, và hoàn toàn không thể bảo vệ cô.

Chàng thanh niên đầy hoài bão, nhưng hoàn toàn yếu đuối trước hoài bão đó. Anh muốn làm thuỷ thủ. Nhưng một hình ảnh đầy hình tượng khi anh chỉ ngắm nhìn những con thuyền "dường như thuộc về anh trong tiềm thực" từ bến cảng, sau hàng rào sắt.

Và để đến cuối cùng, anh chạy trốn khỏi tất cả mọi thứ. anh cứ chạy, cố chạy ra khỏi số phận của mình.

Đọc câu chuyện, ta sẽ cảm thấy hoảng sợ, phải chăng, ta cũng chính là nhân vật chính. Cũng đang mơ quá lâu mà hoàn toàn không làm gì cho ước mơ đó.
Nhưng tôi có cách nhìn nhận câu chuyện đó khác hẳn, đó là tiếng chuông cảnh tỉnh cho chính chúng ta. Để chúng ta nhận ra rằng, đừng có mơ quá lâu, hãy tỉnh dậy và xây dựng cái mình mong muốn ngay từ bây giờ. thay vì mơ màng sống một cuộc sống đầy nhàm chán.


Nhận xét

Bài đăng phổ biến